Editor: May
Cô gái nhỏ này giống như bạch tuộc, ôm anh, coi anh là gối ôm, sao anh có thể nhẫn tâm kéo mở cô ra, dứt khoát không chút do dự, không chút nào suy tư liền ủy khuất Từ Ngang, ôm cô gái nhỏ này, lại đi vào giấc ngủ một lần nữa.
Chỉ đáng thương cho Từ Ngang, thật sự giống như thiếu tướng suy nghĩ vậy, vẫn một mình đứng ở cửa, bơ vơ lẻ loi đứng một đêm.
Sáng sớm ngày hôm sau, Dịch Giản ngược lại đi ra rất sớm, sắc mặt có vẻ tái nhợt, chỉ tùy ý khoác áo ngủ, toàn thân tràn ngập một hơi thở tản mạn nồng đậm, chậm rãi gật đầu một cái với Từ Ngang, biểu tình phong đạm vân khinh, trực tiếp dẫn đầu đi về phía phòng sách.
Từ Ngang tất nhiên là đi theo phía sau thiếu tướng, cũng đi phòng sách theo.
Vào phòng sách.
Từ Ngang đầu tiên là tiến lên cấp thiếu tướng ngã nước trà, Dịch Giản bưng, chậm rãi nuốt nuốt uống một ngụm, mới khinh thủ khinh cước buông xuống chén trà, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Từ Ngang.
Từ đầu đến cuối, Dịch Giản đều không nói tiếng nào.
Nhưng Từ Ngang lại hiểu được ánh mắt lúc này.
Anh vội vàng tiến lên, thấp giọng nói: “Thiếu tướng...... Tôi đã phân phó người đi tra được là ai đang điều tra chuyện của đại thiếu gia nhà học Trác, hiện tại còn chưa biết người ở sau lưng chỉ điểm là ai, nhưng tôi nghĩ...... Mục đích cũng không ở nhà họ Trác.........”
Bên trong đôi mắt dài nhỏ của Dịch Giản, thoáng hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118057/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.