Editor: May
Chung Tình thở hổn hển, làm sao không nhớ anh chứ......... Quả quyết vào giờ này khắc này, thân thể của mình thực nhanh chóng liền tới cảm giác rồi, dán vào thân thể của anh, mềm mại đáng yêu như là một bãi nước, miệng phát ra đều là âm điệu than thở nhỏ vụn.
Anh vươn tay, tách chân của cô ra, đầu liền chôn vào, cô co rúm lại một chút, trốn tránh về phía sau, không chịu để cho anh đến.
Ai ngờ anh lại ấn bả vai của cô, ngẩng đầu, nhìn cô nói: “Đã ẩm ướt tất nhiên là muốn anh......... để anh hôn nhẹ nó, ngoan.........”
Toàn thân Chung Tình đều bởi vì câu đó mà đỏ hoàn toàn, như là trứng tôm nấu chín, vươn chân, liền đạp về phía anh.
Miệng nghẹn nửa ngày, cũng không nghẹn ra một lời mắng anh.
Ngược lại bị ngôn ngữ rõ ràng như vậy của anh làm cho bộc phát ướt đẫm.
Dịch Giản buồn cười một chút, ấn phần eo của cô, liền hôn lên nơi ẩm ướt, nơi ẩm ướt ngược lại rất nhu thuận, mềm mại, tản ra mùi hương thần bí nhàn nhạt, đầu lưỡi anh thổi quét, hút, toàn thân cô co rúm lại, vốn là rất nhớ anh, lúc này bị anh làm như vậy, sợ đến toàn thân đều hóa thành một bãi nước xuân.
Cô ức chế không được kêu ra tiếng, muốn giãy ra từ dưới thân thể của anh, lại muốn càng để sát vào một chút, cô đỏ mặt, đẩy bờ vai của anh, ưm ưm nói: “Không được......... Đừng như vậy......... Thiếu tướng.........”
Dịch Giản không hé răng, tự mình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118053/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.