Anh không hé răng, lại thuận theo lời của cô, đem cô chậm rãi thả xuống dưới, cái đầu nho nhỏ của cô, vừa lúc dán vào ngực anh, anh thở phì phò, ôm ngón tay cô, hơi hơi có chút run run, cô không ngoan, ở anh trong lòng trái lại mạnh mẽ, vươn tay nghịch ngợm, thò vào tỏng quần áo anh, nhéo một phen, đôi môi đỏ mọng nho nhỏ, còn cách quần áo, cắn một ngụm trước ngực anh.
Anh kêu rên một tiếng, vô thanh vô thức gắt gao bế cô lên, đáy lòng nghĩ, vật nhỏ mê người, tiểu yêu tinh ồn ào, để về nhà, xem anh như thế nào thu thập em.........
Chung Tình tất nhiên là nháo cũng có mức độ, còn có chị Hai, cho nên liền nhu thuận làm tổ ở trong lòng anh, nghe tiếng tim đập quen thuộc, nghe hơi thở quen thuộc, cô vẫn có một loại cảm giác hoảng hốt không chân thực.
Như là nằm mơ vậy.
Ngàn tưởng vạn tưởng, đều không có nghĩ đến, anh sẽ trở về!
Cô nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Dịch Giản, thì thầm hỏi:“Sao anh lại tới đây? Dịch gia cũng có rạp hát, sao lại chạy đến nơi này......... Nói, anh không phải là ở trong này cất giấu ai đó chứ?”
Dịch Giản ôm cô, nhướn nhướn mày, đáy mắt tràn ngập hào quang, sáng quắc chói mắt nói:“Anh có cất giấu một người, chính là kim ốc tàng kiều.........”
“Anh.........” Chung Tình chu miệng, không hờn giận, làm ra vẻ muốn từ trong lòng anh vùng vẫy thoát ra!
Anh lại gắt gao ôm chặt, đem cô ôm vào lòng mình, đạm thanh đạm khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118024/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.