Từ Ngang nghe thế, đáy lòng không nhịn được châm chọc, giờ này còn dám ở đây giễu võ dương oai?
Lúc này còn chọc người phụ nữ chân chân chính chính của thiếu tướng còn hy vọng có thể sống nữa sao?
Từ Ngang hung hăng ném ngã Ngụy Phong, sau đó đè chặt vào tường, cho hắn úp mặt vào vách tường, nét mặt trở nên vặn vẹo khó coi vô cùng.
Ngụy Phong vùng vẫy, miệng còn không người la: "Tụi mày là ai! Mau thả tao ra! Bằng không đợi lát nữa các người đừng mong được dễ chiu! Tao nói cho tụi mày biết, thiếu tướng sẽ lấy mạng của tụi mày!"
Từ Ngang nghe thế liền hung hăng nện cho một đấm, không chút lưu tình đánh vào bụng Ngụy Phong!
"Mẹ nó còn dám đánh ông mày, thật sự không muốn sống rồi! Ông lớn mày...."
Từ Ngang đâu thèm để ý tới lời Ngụy Phong, cứ liên tiếp một đấm lại một đấm, nếu anh không đánh hắn ta, thiếu tướng mới lấy mạng của anh!
Một quyền này của Từ Ngang rất ngoan độc, Ngụy Phong cuộn tròn trên mặt đất, đau tới nỗi không thể nhúc nhích, nhưng vẫn còn sức mở miệng mắng.
"Ông mày..."
"Gọi đại gia!" Từ Ngang lại càng dùng sức hơn, không nói đến việc thiếu tướng thích thiếu tướng phu nhân, chỉ nói mỗi chuyện anh đã biết Chung Tình hơn một năm, lòng dạ cô tuy hơi nhiều tâm kế chút, nhưng chung quy vẫn rất tốt, tối thiểu... So sánh với mấy người phụ nữ, oanh oanh yến yến, líu ríu, khóc sướt mướt, thì tốt hơn rất nhiều!
Hơn nữa anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117941/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.