Dịch Giản nhìn Chung Tình giả bộ tức giận tức giận, mềm lòng vươn tay vuốt tóc cô, nhẹ giọng nói: "Anh chỉ không chấp nhận thấy em chịu uất ức..."
Lòng Chung Tình mềm nhũn, lại im lặng chẳng nói gì.
Sợ là, người đàn ông này cưng chiều cô tới tận xương,...Cô chỉ bị ca nữ kia mặc kệ một chút, anh đã đau lòng như vậy.
Có lẽ, cả đời này, cũng chỉ riêng Chung Tình cô mới có số phận tốt như vậy, có thể gặp chàng trai như anh.
Cô không nói lời nào, tất nhiên anh cũng không nói thêm gì, sắc mặt của anh vẫn khó coi như cũ, như đang buồn bực, Chung Tình thất thần trong phút chốc mới quay đầu, nhìn Dịch Giản, ánh mắt hơi ấm áp, cô biết, đó là cảm giác muốn khóc: "Lúc nào anh cũng chọc em khóc...."
"Đã từng, em không phải người thích khóc... thế mà, anh lại luôn có bản lĩnh, lừa em chảy nước mắt chỉ trong thoáng chốc."
Chung Tình không nhìn Dịch nữa, cô có thể cảm giác được, Dịch Giản đang nhìn cô chăm chú, giữa hai người thoáng hiện chút ám muội, vẫn nhẽ nhàng trao đổi.
Dịch Giản vươn tay, từ từ vuốt ve đuôi mắt cô, giọng nói còn mang chút áy náy: "Anh chỉ... hận chính mình...lại để em bị bắt nạt thêm lần nữa... "
Lúc nói tới đây, trong mắt Chung Tình đã đầy nước, giọng cô rất mềm, rất ấm: "Em không uất ức......"
Gả cho chàng trai như vậy, sao có thể nói bị thiệt thòi uất ức được?
Chung quanh vẫn hồi hồi cãi vả, hai người bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117916/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.