Cô cúi đầu rồi lại ngẩng đầu lên, cuối cùng lúng túng nói: "Em không biết........."
Đôi mắt Dịch Giản tỏa ra ánh sáng lung linh, hắn không ép buộc cô phải nói, hắn chỉ nhìn cô.
Chung Tình bị hắn nhìn có chút bối rối: "Em, em......" một hồi lâu mới một sốt ruột nhắm hai mắt lại, nói: "Anh không có nói thích em, tại sao em phải nói thích anh?"
Sauk hi Chung Tình nói xong mặt càng thêm đỏ, cô cúi đầu, cắn ngón tay, sau đó suy nghĩ nếu như hắn đã không thích cô, hà cớ gì cô phải thích hắn?
Dịch Giản nghe thấy cô nói như vậy, một lúc sau mới ý thức được cô đang nói cái gì, trong lòng kinh hỉ vô cùng, hắn đưa tay ra nắm lấy bờ vai của cô, rón rén nhìn vào đôi mắt của cô, nhìn hết sức chăm chú, cất lên giọng nói vô cùng thâm tình: "Tiểu Tình, em thật ngốc......... Em không biết câu nói anh không thích em là có ý nghĩa gì sao?"
Chung Tình ngẩng đầu lên, nhìn hắn.
Bị hắn vẻ mặt thật lòng của hắn hấp dẫn.
Môi hắn rất đẹp, mở ra đóng lại nói: "Có nghĩa là........ Anh yêu em."
Thích, sao có thể so sánh với yêu?
Hắn có thể thích nhiều đồ vật, nhưng người mà hắn yêu chỉ có một, người đó chính là cô.
Khi hắn thích đồ vật gì đó, khi hết thích hắn có thể tùy tiện vứt bỏ, thế nhưng một khi đã yêu, cho dù có chết cũng muốn bảo vệ nó.
Yêu......... Yêu.........
Hắn đương nhiên lựa chọn yêu cô.
Chung Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117834/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.