Editor: May
Ánh mắt Dương Đình hơi sáng ngời, đó không phải ai khác, đúng lúc chính là Tần Diệp và Chung Tình!
Dương Đình quay sang, nhìn biểu tình lãnh đạm của Dịch Giản, đáy mắt lạnh lẽo, nồng đậm thêm từng chút, cánh môi của cô ngược lại nhẹ nhàng cong lên.
Đáy lòng âm thầm nghĩ: Dịch Giản ghen tị? Thật đúng là trò hay ngàn năm khó gặp!
Dương Đình tự nhiên hào phóng cười với Dịch Giản, nhẹ giọng hỏi: “Muốn đi xem hay không?”
Dịch Giản mím môi, như là hoàn toàn không có nghe được Dương Đình nói chuyện.
Dương Đình quay đầu, nhíu mi, Tần Diệp này đùa cũng có chút lớn, cũng đã hơn nữa ngày, sao còn không buông Chung Tình ra?
Chẳng lẽ, anh ta thật đúng là không muốn sống nữa sao?
Chẳng lẽ, anh ta không sợ sau đó Dịch Giản sẽ giày vò chết anh ta ư?
Dương Đình nhìn Dịch Giản, phát hiện đáy mắt người đàn ông, như là muốn thiêu đốt, cả người vô cùng an tĩnh.
Càng an tĩnh, đại biểu cho, đáy lòng anh, càng sinh khí.
Dương Đình dứt khoát bưng ly cà phê lên, chậm rãi uống cà phê, đáy lòng âm thầm vui vẻ, lần này, chính là có trò hay tốt lắm.........
Nhất thời, Dương Đình bày ra một tư thái ung dung, gắt gao nhìn chằm chằm Tần Diệp và Chung Tình làm sao để biến hóa.
..............................
Thật ra, Chung Tình và Tần Diệp, làm sao lại có lá gan lớn như vậy, quang minh chính đại ôm nhau như thế chứ?
Chỉ là, mái tóc dài của cô rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117646/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.