Trên mặt anh, từ đầu đến cuối đều là gió nhạt mây trong, trong lòng lại nghĩ, chê cười, vậy thì cứ cười đi!
Khuôn mặt Chung Tình sớm đã nóng lên, cô cố gắng bình tĩnh đứng đó, cũng thật không ngờ, mình chẳng qua không quen nhìn Hà An Viện, làm bộ nhằm vào cô ả một phen, lại đổi lại hành vi như vậy của thiếu tướng.
Cô vốn học tam tòng tứ đức, lấy chồng làm trời.
Hôm nay, cô gả cho anh, làm cô gái của anh, đó là lấy anh làm trời rồi.
Nhưng mà, hiện giờ, anh lại cúi người, cẩn thận xoa giày vì cô như vậy, một cảm giác dị thường khó tả quay cuồng trong lòng cô, không cách nào kiềm chế xuống.
Chung Tình như cứng ngắc, chỉ cảm thấy ngón tay anh lướt trên miệng giày, xẹt qua da thịt của cô, cách một tầng tất chân tê tê dại dại, thiếu chút nữa cô đã không đứng vững được, chỉ cảm thấy thân thể, mềm, một ý nghĩ quen thuộc dao động xuôi khắp cơ thể.
Khuôn mặt của cô, càng lúc càng đỏ, đứng đó, bao quát anh.
Ở thời đại này, đàn ông đối xử như vậy với phụ nữ, sẽ khiến người ta khó nhìn nổi, nhưng bây giờ... Cũng không biết vì sao mọi người lại không có ý nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy thiếu tướng, càng lúc càng khiến người ta kính ngưỡng.
Có lẽ, là một người chồng tốt, mới có thể là một người đàn ông tốt.
"Thiếu tướng cực kì yêu thương thiếu tướng phu nhân đấy... Chừng nào thì anh sẽ đối xử được như thế với em?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117462/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.