Cô đứng ở trước cửa sổ, gió thổi qua người, đầu ngón tay có chút mát lạnh, cô giống như đang nằm mơ, chậm chạp rụt ngón tay trở về.
Hắn cuộn lại thân thể cô, ôm cô vào trong ngực của mình, hắn đặt cầm ở trên cổ cô, quay về phía lỗ tai cô, nhỏ giọng nói: "Tiểu Tình......... em đã có tự do........."
Rốt cuộc, cô đã có tự do.
Chung Tình rớt nước mắt.
Một giọt một giọt, rơi vào trên cánh tay hắn.
Hắn không mở miệng, lặng lẽ suy nghĩ, nước mắt này vì hắn mà rơi sao?
Khi em......... khóc sẽ tìm đến anh chứ?
Chung Tình nghĩ, hôn lễ này cô trốn không thoát, hà cớ gì phải tự trách mình, huống chi hắn không muốn thả cô đi!
Đầu cô quay phía Dịch Giản, vừa rơi nước mắt vừa mĩm cười, nụ cười này lại mang theo vài phần ngây thơ.
Dịch Giản chính là yêu thích Chung Tình như vậy.
Chung Tình cũng biết, Dịch Giản chính là yêu thích cô như vậy.
Vì thế, cô mới đặc biệt vì hắn mà diễn.
Quả nhiên, hắn nhìn đến mê li, đưa tay ra, nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của cô, trong mắt đều là vui mừng, nhưng không ai biết trong lòng của hắn, rốt cuộc là đau như thế nào?
Diễn kịch......... cô hoàn toàn không so được với hắn!
==================================================================================================
Dịch Giản tổ chức hôn lễ vô cùng sớm, làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Dịch bận đến điên người.
Đương nhiên, Từ Ngang cũng chạy không thoát, bạn đến nỗi như người ngã ngựa đổ.
Đại phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117374/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.