Mà Hà An Viện, vừa lúc lợi dụng sơ hở này, thần không biết, quỷ không hay làm con cô bị sẩy.
Thủ đoạn làm người ta sẩy thai như thế này, nào ai có thể hoài nghi tới cô ta?
Huống chi, nhóm vợ bé này ai cũng nghĩ rằng Hà An Viện thật sự vui vẻ yêu mến mình, tặng quà cho mình, ai nghĩ tới cô ta lại coi mấy người bọn họ như sát thủ giết người gián tiếp để lợi dụng.
Chung Tình đứng đó, sắc mặt cô trở nên trắng xám, thân thể cũng không thể ức chế mà run rẩy.
Cô chỉ cảm thấy không khí chung quanh như ngừng lưu động.
Toàn thân cô không rét mà run.
Ngàn tính vạn nghĩ, cho dù cô thật sự rất thông minh, nhưng cũng không ngờ tới kết cục lại thành như vậy.
Con của cô...cứ thế mà mất đi.
Không phải là do ý trời, mà là bị hãm hại!
Cô muốn khóc, nhưng lại không khóc được, muốn cười, lại cười không nổi, giống như những gì cô vừa nghe hết từ đầu tới cuối là một giấc mộng hoảng hốt.
Đáy lòng cô, bị một loại cảm xúc đậm đặc bao phủ.
Chèn ép thần kinh cô liên tục đau đớn.
Hà An Viện...... Hại chết của cô con thật sao?
Đứa nhỏ cô hoài thai mười tháng sao?
Cô nhắm mắt lại thật chặc, ngón tay bấm vào thật chặc, trong nháy mắt đó, trong cô nổi lên ý hận mãnh liệt cô muốn vào phòng nghiền người phụ nữ kia thành tro!
Từ trước đến nay cô chưa từng là kẻ thiện lương, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117340/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.