Từ Ngang vội vàng xuống xe, còn chưa kịp mở cửa xe cho Dịch Giản, Dịch Giản đã tự bước xuống, cất bước, chậm rãi tiến vào Cố Viên.
Anh bước đi rất chậm.
Bên trong nhà, còn giữ hơi thở của cô, rất nhạt, rất nhạt, cũng rất chân thật.
Dường như, cô căn bản vẫn chưa từng rời đi.
Anh đi dọc theo cầu thang, từng bước từng bước tiêu sái, hệt như cô gái kia vẫn còn yên giấc trên lầu, bước chân của anh, rất nhẹ.
Anh đứng ở cửa thư phòng, nhìn sách bên trong, có chút loạn, những hình kia vẫn chưa cất vào, rơi ở trên mặt đất.
Anh đi vào, nhìn một khắc đồng hồ, lúc này mới cúi xuống, nhặt lên, rõ ràng rất sạch, một chút bụi bậm cũng không có, anh nhưng vẫn là cầm lên tay, cẩn thận lau sạch, cuối cùng ngón tay dừng lại ở trên mặt của cô, từ từ vuốt ve.
Ngay sau đó, anh mới đi vào trong phòng ngủ của cô.
Bên trong không có một bóng người.
Cửa sổ cũng không mở, chỉ còn để lại chút mùi hương tối qua của bọn họ.
Dịch Giản nhắm mắt lại, cố lắng nghe như anh vẫn còn có thể cảm nhận được tiếng cô thở gấp, tiếng cầu xin tha thứ, tiếng rên rỉ vẫn còn ở bên tai, rõ ràng vẫn như cũ.
Cô tham luyến thân thể của anh.
Anh tin chắc.
Cô ở dưới thân thể của anh, nở rộ, buông thả, bỏ qua e lệ, biến thành vì một người phụ nữ kiều diễm.
Cô không thể rời bỏ thân thể của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117333/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.