Cô quá mức phòng bị rồi.
Thật ra thì, những thứ phòng bị này, cảm giác không phải là một loại tự ti chứ?
Cuối cùng, cô cũng không tự tin.
Coi như là cao cao tại thượng, coi như là xinh đẹp như hoa, cô so với người bình thường, còn phải tự ti, tự mặc cảm......
...............
Môi của anh, càng ngày càng nóng rồi.
Hô hấp của anh, càng ngày càng đậm.
Ánh mắt của cô, càng ngày càng mờ mịt.
Ý thức của cô, càng ngày càng tan rả rồi.
Anh rốt cục có thể để cho mình xâm nhập trong miệng của cô, chiếm lấy ngọt ngào xinh đẹp của cô, cảm giác cô như hỗn loạn.
Cũng chỉ có lúc này,... cô mới có thể để cho anh cảm thấy, cô thật sự tồn tại.
Nụ hôn này, hôn thật lâu, thật lâu......
Hôn đến khi, bọn họ cho là lâu đến mức biển cạn đá mòn.
Anh mới nhẹ nhàng buông cô ra.
Mắt của anh tỏa ra đi nhu tình... vẻ lạnh lùng trên mặt không còn nữa.
Anh giống như không nghe được những lời cô mới vừa nói, chẳng qua là thật sâu, thật sâu ngắm nhìn cô.
Sau đó, vươn tay, nâng cằm dưới, nghiêm túc nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, chậm rãi mở miệng: "Theo anh ra ngoài một chuyến."
Chung Tình có một chút không hiểu nổi Dịch Giản rồi.
Tâm tư của cô rất nhiều, vào giờ phút này xoay chuyển cũng rất lợi hại, mình cự tuyệt anh, nhưng anh vẫn như như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí, anh cũng biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117264/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.