Đại phu nhân siết chặt khăn tay, bà ta ngẩng đầu lên, nhìn bác sĩ, một chút do dự cũng không có, gọn gàng dứt khoát nói: "Giữ con....."
Dĩ nhiên là phải giữ con.
Đại phu nhân, đáy lòng của bà ta, cho tới bây giờ đều là vì đứa bé này.
"Bác sĩ, giữ con...... Anh có thể bảo đảm đứa bé này có thể ra đời bình an không? Cho dù có như thế nào, làm ơn, hãy giữ đứa con ấy lại." Giọng đại phu nhân có chút lạnh lẽo, hệt như cô gái bên trong kia không phải là Chung Tình mà bà ta đã từng chăm sóc.
Đúng là như vậy.
Vừa lúc bắt đầu, bà ta đối tốt với cô cũng chính là vì đứa bé này, bà ta mất nhiều tâm huyết như vậy, đối tốt với cô, nuôi cô như thế, chẳng phải chính là vì đứa bé trong bụng sao?
Hiện tại, cuối cùng đã sắp sinh, sao bà ta có thể cho phép có chút nửa điểm sai lầm xuất hiện đây?
"Xin hỏi, mọi người đã chắc chưa?" Trong nháy mắt, bác sĩ thoáng do dự: "Tuổi của cô ấy không lớn, tương lai vẫn có thể mang thai...... Cho nên, mọi người suy nghĩ kĩ rồi sao?"
"Suy nghĩ kỹ rồi, đương nhiên là giữ con!" Đại phu nhân cáu kỉnh nói một câu, tràn đầy sự kiên quyết!
Còn suy nghĩ cái gì?
Dịch Hân đã chết rồi, đứa bé này không giữ được, bà ta sẽ không còn gì để dựa vào cả!
Một đứa con gái cũng không!
Đại phu nhân mở miệng, hệt như đang bắt lấy cơ hội sống cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117180/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.