Chương trước
Chương sau
Mọi người thấy thiếu tướng ở bên trong đã ngồi dậy, sắc mặt có chút tái nhợt, cho là bệnh phát, nhất thời một nhóm người luống cuống tay chân hầu hạ Chung Tình và Thiếu tướng, người nấu nước, người tìm bác sĩ.

Nhận được tin tức đại phu nhân cùng Hà An Viện cũng đã tới.

Đại phu nhân thấy Chung Tình bình an vô sự mới thở phào nhẹ nhỏm, cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng ánh mắ của Hà An Viện trong khoảnh khắc đó, cũng trở nên sắc bén hơn.

Bọn họ lại ở chung với nhau!

Cô ta có thiên ngôn vạn ngữ muốn chất vấn, tuy nhiên thấy dáng vẻ này của Dịch Giản thì cũng chỉ có thể chịu đựng, đi theo đại phu nhân vào trong viện, sắp xếp xong cho hai người, sau khi bác sĩ khám bệnh, nói cả hai người không có chuyện gì, lúc này mới dám thả lỏng.

Đại phu nhân bảo người đi nấu cháo trắng, Tử Uyển giúp Chung Tình ăn vào, Từ ngang lại chăm sóc Dịch Giản.

Sau đó lại để cho người của mình mang theo hai người đi tắm nước nóng, trừ khí lạnh rồi mới ngồi lại phòng.

Tất nhiên đại phu nhân cũng rất nghi ngờ, bà ta suy nghĩ một chút, còn chưa kịp mở miệng hỏi đãnghe được giọng của Hà An Viện, ngữ điệu cũng khá chua chát: "Không biết, sao thiếu tướng lại ở cùng với Chung tiểu thư thế?"

Chung Tình chưa bao giờ có giây phút nào nhẹ nhõm như thế, tối hôm qua, là cô một đêm an lành nhất trong đời cô, ngay cả lúc ngủ cũng rất sâu, đợi đến khi phải đối mặt với đại phu nhân cùng các dì, cô liền biết, cô vẫn còn cần phải đối mặt với thực tế khốc liệt này.

Hà An Viện đang hỏi hai người bọn họ.

Thiếu tướng không lên tiếng, dĩ nhiên Chung Tình không lên tiếng.

Nơi này ai lớn ai nhỏ, cô vẫn biết.

Nhưng, hiển nhiên, Dịch Giản cũng không có bất kỳ ý muốn giải thích nào, có lẽ do một đêm chưa ngủ, thật sự là mệt muốn chết, nửa tựa tại trên giường, tay nâng trán, nửa híp mắt, tựa như ngủ nhưng không phải là ngủ.

Hà An Viện tức muốn giậm chân, cô ta muốn mắng chửi, nhưng lại ngại vì thiếu tướng, lại không dám hồ ngôn loạn ngữ, chỉ có thể cúi đầu, cắn môi, nhìn đại phu nhân.

Đại phu nhân nhận ra ánh mắt của Hà An Viện, lúc này mới nhìn Dịch Giản cùng Chung Tình, sắc mặt rất nghiêm túc: "Đêm qua, thiếu tướng cùng Chung Tình, tại sao lại đi cùng với nhau?"

"Ngẫu nhiên mà thôi." Dịch Giản chậm rãi mở mắt, từ từ nói bốn chữ như vậy.

"Thật đúng là trùng hợp." Đại phu nhân khẽ cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.