Dịch Giản thủ sẵn cổ tay của cô, nghe lời của cô, cả người toàn thân dừng lại.
Khí lực của anh, lại bắt đầu chậm rãi gia tăng, cơ hồ đem xương cốt của cô đều bóp nát.
Nước mắt tràn ra trong mắt cô, cô giống như chỉ biết nói một câu kia, nghẹn ngào: "Tôi gả cho ngài, ngài cho tôi giữ con lại......"
Dịch Giản cúi người, nhìn khuôn mặt của cô, nhẹ nhàng hôn đi nước mắt của cô, lạnh lùng nhìn cô, gả cho anh...... Lại làm cho cô ủy khuất như vậy sao?
Trước kia, anh thế nào đối với cô, cô chưa hề khóc, nay vừa nói, muốn gả cho anh, cô lại khóc giống đứa bé.
Môi của Dịch Giản dán trên gò má của cô, từng điểm từng điểm lướt qua.
Nụ hôn của anh, rất nhạt lạnh.
Thậm chí, dần dần mang vài phần... dục vọng.
Chung Tình sợ, nhưng không biết anh như vậy, rốt cuộc là đồng ý, hay chưa phải đồng ý.
Chung Tình ngừng thở, anh vẫn như vậy sao?
Chung Tình nhìn chung quanh một chút, vừa vặn thấy trên khay trà để một con dao trái cây, cô cũng không biết dũng khí đến từ nơi đâu, cầm lấy dao trái cây, liền trên cổ hướng Dịch Giản đặt tới.
"Buông tôi ra...... Buông tôi ra...... Nếu không tôi sẽ giết ngài."
Dịch Giản cảm giác được cổ của mình hơi lạnh, anh mỉm cười, cũng không biết vào giờ phút này đáy lòng cảm thấy như thế nào.
Cúi đầu, nhìn da thịt trắng như tuyết, ánh mắt nhanh chóng không có chớp lên một cái, chỉ là khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117082/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.