Cô không muốn, để cho mình chết quá sớm, chết quá thảm!
Cô mạnh mẽ chống người dậy, cố để mình thoạt nhìn rất bình tĩnh, nỗ lực đè nén tim mình đang kích động, không nghiêng đầu nhìn Dịch Giản, cô lại giống như là thử dò xét, hoặc cũng như là điều chỉnh không khí, nhẹ giọng nói một câu: "Nghê tiểu thư nói cho tôi biết... Mới vừa rồi, ngài nói với bọn họ, tôi là vợ của ngài......"
Chung Tình nói xong câu đó, liền nhanh chóng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Dịch Giản.
Thân thể Dịch Giản rõ ràng căng thẳng.
Chung Tình cho là đây là ảo giác của mình, đôi mắt nhìn Dịch Giản không sót một tia nào, giống như là nắm được điều gì: "Tại sao, ngài nói như vậy?"
Không khí bên trong xe lập tức đọng lại.
Dịch Giản rõ ràng cảm giác được mình đang lo lắng.
Nói ra, thật buồn cười, sóng to gió lớn, anh trải qua vô số lần, anh chưa bao giờ lo lắng, mà vào giờ phút này, anh vậy mà đang khẩn trương.
Đã vậy lại bị vấn đề của cô, làm cho khẩn trương.
Giống như là bí mật của anh bị cô nhìn thấu.
Anh không có để cho ánh mắt của mình nhìn đến cô, sợ mình lộ ra bí mật.
Qua một chút, anh mới để cho mình bình tĩnh lại, dùng giọng nói lạnh nhạt trầm thấp độc quyền của mình nói: "Chỉ nhân tiện thôi."
Chung Tình cau mày, chỉ là thuận tiện, đó là lời giải thích của anh sao?
Đầu óc của cô trở nên hồ đồ, rõ ràng, thoạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117010/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.