Chung Tình giống như là bị thôi miên, thuận theo nhắm hai mắt lại.
Phảng phất, trong trời đất này, nụ hôn đẹp đẽ nhất, đã lặng lẽ diễn ra rồi......
Môi của anh từng lúc từng lúc đến gần.
Cô mơ hồ cũng có thể cảm giác được hô hấp của anh rồi.
Lông mi của cô, vô cùng run rẩy.
Ngay cả bàntay nhỏ bé, nắm chặt váy cũng bắt đầu run rẩy.
Cô mơ hồ nghe được tiếng tim mình đập, từng nhịp dồn dập...... Thậm chí, cô giống như còn mang theo một chút...... Khát vọng......
Ánh mắt Dịch Giản hơi rũ xuống, có thể thấy cô khuôn mặt tuấn tú lỗ, càng ngày càng gần.
Môi của cô như một bông hoa đẹp mắt, cô hơi mím môi, cánh môi hồng nhạt, khiến cho anh thật rất muốn một ngụm cắn lấy.
Anh từng chút từng chút đến gần...... Ánh mắt cũng chậm rãi nhắm lại.
Có lẽ là...... Xế chiều hôm nay, bọn họ đã trải qua nhiều chuyện như vậy, hai người cũng không phải xa lạ, cũng không phải cứng rắn, không giống như là bình thường, khi chạm vào nhau, trừ khi ngủ, cũng chỉ là ngủ.
Thỉnh thoảng có vài ba lời, lại cũng chỉ vâng, cô nói với anh: "Thiếu tướng...... Chung Tình tạm biệt......" Mà anh ghét nhất những lời này, buồn bực không lên tiếng, không quá một phút, là anh có thể nghe được cửa bị khép lại nhẹ nhàng.
Sau đó nhẹ tiếng giày cao gót nhẹ nhàng vang lên, dần dần đi xa.
Anh cũng có thể nghĩ ra được, cô mặc sườn sám, đi bộ, dáng vẻ lay động lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117007/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.