Cô chỉ biết là, ở trước mặt đàn ông, phải rụt rè, phải giấu bớt, phải thuận theo, phải phục tùng!
Chung Tình sau khi nói xong, đầu liền cúi xuống thật thấp.
Sắc mặt Dịch Giản chợt ngưng lại, sau đó cũng đỏ lên một chút, anh đứng lên, vươn tay kéo tay của cô, hướng phòng rửa tay đi tới.
Chung Tình đã sớm mắc cở không dám nhìn người khác, đi theo sau lưng Dịch Giản, vội vội vàng vàng bước đi, tới trước phòng rửa tay, cô mới vội vàng chạy đi vào.
Chung Tình vào nhà vệ sinh, lại đụng phải người phụ nữ luôn bình thản kia.
Cô ấy mới từ trong nhà vệ sinh ra ngoài, thấy Chung Tình, cả người hơi sững sờ, sau đó, từ từ nở nụ cười.
Dáng dấp cô rất đẹp, thoạt nhìn mềm mại yếu ớt, giống như là một đóa hoa yểu điệu.
Chung Tình thấy cô thân thiện, đương nhiên cũng cảm thấy dễ chịu.
Cũng đáp trả bằng một nụ cười.
"Mới vừa rồi khiến cô giật mình, thật là ngại quá, Mạc Địch... Anh ta chính là người như vậy." Người phụ nữ kia mở miệng, nói một chút, giống như là nhớ ra cái gì đó, tiếp tục bổ sung một câu: "Tôi tên là Nghê Y."
“Chào cô, tôi là Chung Tình." Chung Tình gật đầu cười, đáy lòng nghĩ, cái tên này, đúng là rất đẹp.
Nghê Y... Đặc biệt
Cô không nhịn được có chút ngạc nhiên, cô ấy cũng là bạn học của anh sao?
Chẳng qua là thoạt nhìn số tuổi, cũng không khác cô là mấy, nhỏ hơn Bạc Địch và Dịch Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117000/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.