Ông chủ cũng không biết mình đã chọc giận thiếu tướng ở chỗ nào, nhưng lại không dám hỏi, chỉ có thể báo giá, thu tiền, một câu thiếu tướng đi thong thả cũng run rẩy cả một lúc lâu mới nói được.
Nhưng, cửa hàng người đến người đi, lúc này lại yên tĩnh hơn rất nhiều, hệt như đã tự động rời khỏi nơi này vậy.
Chung Tình thấy ông chủ đã bị doạ thành dáng vẻ như thế, hơi có chút áy náy mà cười với ông ta: "Cảm ơn ông chủ nhé."
"Không... không cần phải cảm ơn đâu."
Dịch Giản thấy Chung Tình như thế, lại vươn tay lôi cô đi ra bên ngoài, ngay cả tiền thừa cũng không cần.
Dịch Giản bước đi rất nhanh, không hề giống con người nho nhã dịu dàng lúc trước.
Chung Tình có chút không thể theo kịp, vừa chạy theo vừa thở gấp.
Lên xe, Dịch Giản cũng không hề lên tiếng, vẻ mặt vẫn lạnh ngắt như cũ, hệt như tức giận đến không nói nên lời vậy.
Chung Tình chưa từng thấy tính cách trẻ con này của Dịch Giản, lòng cô cũng cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng không biết vì sao lại có chút cảm giác hoảng hốt, không tự chủ được mà nói:
"Thiếu tướng, anh làm sao thế? Trông có vẻ không vui, lại kéo Chung Tình ra ngoài thế."
Gi ọng của cô, vừa nhỏ nhẹ vừa êm ái, ánh mắt đen nhánh ấy vẫn đang nhìn Dịch Giản, còn mang theo chút vẻ chỉ trích, nhưng vẫn bị vẻ điềm đạm đáng yêu che khuất.
Lúc này Dịch Giản mới quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116979/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.