Chung Tình hoàn toàn đoán không ra tính tình của Dịch Giản lại kỳ quái như vậy, toàn thân căng thẳng gắt gao, cảm giác được nút buộc quần áo bị hắn mở ra từng chút một.
Động tác của hắn vẫn rất nhẹ nhàng, mỗi lần bọn họ ngủ, hắn phải mất nửa ngày để cởi áo.
Trời mới biết, động tác hắn chậm rì rì, nhưng lại có thể làm cho người phụ nữ mặt đỏ, tim rung, nuốt nước miếng, toàn thân khô nóng............
Ngay khi Chung Tình hưởng thụ sự dày vò như vậy, lại nghe được ngoài cửa vang lên giọng nói: "Thiếu Tướng............ Phu nhân và Hà tiểu thư đang đi tới Cố Viên............"
Động tác Dịch Giản bỗng nhiên ngừng lại.
Chung Tình đầu tiên là mờ mịt, sau đó mới rõ ràng Từ Ngang đang nói cái gì, đáy lòng của cô lập tức nhảy vọt lên cổ họng, theo bản năng nắm lấy Dịch Giản, giọng nói cũng run rẩy theo: "Làm sao bây giờ? Thiếu Tướng............"
Cô vô cùng hoang mang lo sợ, toàn thân khẩn trương hẳn lên.
Dịch Giản nhìn cánh tay mà cô đang nắm lấy, ánh mắt run lên một cái, ngữ khí cũng mềm mại đi mấy phần: "Không có chuyện gì."
Lập tức hắn đứng dậy, chỉnh sửa lại quần áo, đi ra ngoài cửa, đi hai bước, mới quay đầu, liếc mắt nhìn Chung Tình đang một thân phòng bị, đáy lòng tê rần, sau đó xoay người, kéo cửa đi ra ngoài.
..........................................
Từ Ngàng vừa đi vào phòng của mình, liền nghe được ngoài cửa truyền đến một giọng nói: "Thiếu Tướng? Thiếu Tướng?"
Từ Ngang bình tĩnh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116889/chuong-180.html