Hà An Viện ở trong khoảng thời gian đấy, giống như đã tìm lại được cảm giác lúc trước, hắn vẫn là hắn, cô vẫn là cô.
Giữa bọn họ, chưa từng kéo xa, cũng chưa từng tới gần, vẫn duy trì ở một mức độ như thế.
Cô bưng chén trà, ngăn chặn tầm nhìn của tất cả mọi người, đưa tới bên môi Dịch Giản, Dịch Giản đang nhắm mắt, cũng chậm rãi mở ra, tuy rằng không có nhìn Hà An Viện, nhưng vẫn mở miệng uống trà.
Hình ảnh như vậy, cả một kẽ hở cũng không có.
Giống như hai vợ chồng tương kính như tân.
Chung Tình thấy cảnh này, sắp xếp lại những suy nghĩ trong đầu, cảm thấy tinh thần của mình lập tức sảng khoái lên.
Cô đột nhiên cảm thấy bên trong tất cả những thứ này nguyên bản chỉ là một mớ lộn xộn, không hề có hứng thú thưởng thức bữa tiệc, cảm thấy không vừa mắt.
Dịch Giản và Hà An Viện tương tác hợp ý với nhau như vậy, cô mơ hồ có thể thấy, trong lòng của hắn để ý đến Hà An Viện rất nhiều.
Mà hắn, quả thật chỉ thích thân thể của cô.
Có lẽ, cô đã chịu đựng hắn quá nhiều, từ nay về sau, không cần tiếp tục phải nhịn nữa!
Hoặc có thể nói, bây giờ đã không cần.
Toàn thân Chung Tình thả lỏng, chỉ cần trong thời gian tới có em bé, cô liền có thể có những tháng ngày bình an vĩnh viễn, cũng không cần phải sợ mình lúc nào cũng có thể chết, làm một quả phụ không tranh với đời, huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116789/chuong-132.html