"Mày liễu không nhường mày râu*, nhìn thấy Lục tiểu thư, tôi lại nhớ đến câu nói này! Tuy Lục tiểu thư chưa bao giờ quản lý bất kỳ chuyện làm ăn nào của nhà họ Chung, nhưng mỗi lần nhà họ Chung đem lục tiểu thư theo đến nói chuyện với mọi người, thì bọn họ đều đồng ý cả."
..................................
"Các vị quá khách khí rồi, lúc trước Chung Tình đi theo cha uống trà cùng với các vị chỉ có hai lần, thuận tiện nói chuyện một chút, không nghĩ tới, mọi người vẫn không quên, Chung Tình cảm động vô cùng."
Cô đương nhiên biết, tại sao bọn họ lại không quên.
Lúc nhà Thanh bị diệt, bọn họ cũng được xem như là hoàng thân quốc thích, bị rất nhiều người Hán áp bức, chèn ép.
Vì thế cha đã sớm mang một nhà đi tới thành phố X, tránh né những chèn ép kia.
Thành phố X đã có thương nghiệp của chính mình, hoàn toàn không có cách nào bước vào.
Dựa vào tích trữ, nên cả nhà cũng không coi như quá túng quẫn.
Chung Tình từ nhỏ đã lớn lên ở thành phố X, ở nơi này hết sức tiêu dao tự tại, sau đó, cha đi theo con đường buôn bán, rất nhiều cuộc buôn bán không có cách nào đạt thành, tất cả đều do cô ra mưu kế, giúp cha mở tiệc mời những người này, đàm phán thành công.
Thật ra, cô cũng không có bản lãnh gì, vì muốn sống sót ở nhà họ Chung, cô nhất định phải làm cho cha hài lòng, mà những người kia đều là cơ hội tốt nhất của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116785/chuong-130.html