Ngày hôm qua, cô từ nơi ở của Thiếu Tướng đi ra, tính tình hết thảy vẫn bình thường, lẽ nào tối nay hắn không gọi cô sao?
Chung Tình đưa tay ra sờ cái bụng, nghiêng đầu nghĩ, cũng không biết bên trong cái bụng này, rốt cuộc có em bé xuất hiện hay không.
Một ngày không có em bé, cô không có cách nào nghỉ ngơi một cách bình an, trong đầu lúc nào cũng có một suy nghĩ, vận mệnh của cô bất cứ lúc nào cũng có thể bị quyết đinh, còn cô thì máu chảy thành sông.
Thậm chí, trong giấc mơ, cô cũng mơ thấy cái bụng không cóem bé, không có mang thai, cô bị đại phu nhânbắt chôn cùng với tiểu thiếu gia!
Đêm đó, Chung Tình ngủmơ mơ màng màng, nhiều lần từ trong mơ trằn trọc tỉnh lại.
Luôn có cảm giác thân thể mình trống rỗng, giống nhưđang suy nghĩ cái gì.
Cứ dằn vặt như thế, dằn vặt đến sáng ngày hôm sau.
Ngày hôm sau, cô cảm thấy vô cùng buồn ngủ, bởi vì bây giờ đã là đầu thu, trời vừa sáng tuy rằng thật lạnh, thế nhưngánh mặt trời buổi trưa cũng xem như ấm áp.
Chung Tình di chuyển cáighế đẩu, ngồi ở dưới ánh mặt trời, cầm thảm Tây Dương lông dàiche ởtrên người, nằm ở nơi đó.
Cô tắm nắng một cách lười biếng, cảm thấy ấm áp thoải mái cực kỳ, sau một lúc cô lặng lẽ ngủ một giấc.
Mãi đến khicó cảm giác mát mẻ, cô mới phát hiện, một ngày nữa trôi qua.Đọc nhanh nhất truy cập:
Sau khi ăn cơm tối xong, liền trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116780/chuong-127.html