"Bác, bác..." Hà An Viện gõ cửa, không có tiếng động nào, cô ta biết, chắc chắn là do bác quá đau khổ trước cái chết của em họ, vì vậy mới thấp giọng nói một tiếng: "Bác, con vào nhé."
Bên trong vẫn yên lặng như trước.
Hà An Viện đẩy cửa ra, đi vào bên trong.
Bên trong rất yên ắng.
Nơi này vẫn được sắp xếp như trước, không có bất cứ sự thay đổi nào.
Đại phu nhân ngồi trước giường, ôm những thứ quần áo mà tiểu thiếu gia để lại lúc trước, một mình rơi lệ.
Hà An Viện đi tới sau lưng đại phu nhân, hàng mi dài hơi run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp dần hiện chút vẻ sầu bi, vươn tay, cầm chiếc lược ở một bên, chải tóc cho đại phu nhân: "Bác, em họ đã đi rồi, bác đừng khóc thương tâm như thế, cuối cùng lại tự hại mình, em họ trên trời có linh thiêng, thấy bác như thế, trong lòng sẽ rất buồn."
Đại phu nhân không nói gì, nhưng nước mắt càng rơi nhiều hơn.
Hà An Viện không nói gì, chẳng qua chỉ im lặng chải tóc cho đại phu nhân.
Trong phút chốc, mái tóc của đại phu nhân đã được búi lên gọn gàng.
Hà An Viện lựa trâm ngọc cài lên cho đại phu nhân, sau đó mới cười khẽ, nói: "Bác, bác xem đi, bản thân tiều tuỵ đi không ít rồi! Bác không nên đau khổ như thế, cũng may lúc tiểu thiếu gia đi đã khiến Chung Tình trở thành người của cậu ấy, chúng ta đợi thêm một tháng nữa sẽ biết rốt cuộc trong bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116724/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.