Gió đêm thổi to.
Thổi đến mức Chung Tình cảm thấy được ngực mình mát lạnh, cô mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần.
Mà Dịch Giản lúc này, đã mặc xong quần áo, cả người mềm mại giống như người không xương, tựa vào cây cột ở chòi nghỉ mát, liếc mắt nhìn cô.
Dịch Giản lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới, đều là một mảnh lạnh như băng.
Giống như những chuyện vừa rồi, chỉ là ảo giác.
Chung Tình gần như có ảo giác người đàn ông ở trước mặt này, vừa nãy đã không có tiếp xúc da thịt với cô.
Tại sao lại biến thành như vậy?
Hắn nói hắnbắn không ra..........
Tối nay, hắn chỉ nói với cô một câu, đó cũng là câu nói đầu tiên.
Hắn không lên tiếng thì thôi, nhưng một khi đã lên tiếng thì lại khiến cho người ta kinh ngạc!
Cô hao tổn tâm cơ làm tất cả những chuyện này, cho rằng đã thành công, chịu đựng nhiều đau đớn như vậy, chỉ vì một khoảnh khắc cuối cùng đó, nhưng hắn lại không cho cô.
Mê hoặc như vậy, tinh mỹ như vậy, làm cho hắn say mê như vậy.
Chung Tình nhìn Dịch Giản trước mặt, trong giây phút này, cô mơ hồ đã biết, tất cả những chuyện này, đều là do hắn cố ý.
Chắc chắn hắn đã biết cô muốn làm gì.
Cho dù cô làm thế nào, hắn đều biết.
Cô nghĩ kế hoạch của mình thiên y vô phùng*, thật ra hắn đã biết rõ từ lâu.
*thiên y vô phùng: không chê vào đâu được
Hắn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116711/chuong-88.html