"Dịch Hân, Dịch Hân, tại sao có thể bỏ lại mẹ....... Ông trời, người không công bằng........ Làm sao người không lấy mạng của tôi đi...... Đời trước rốt cuộc tôi tạo ác nghiệt gì!"
Đại phu nhân cầm khăn tay, lau nước mắt khóc lớn.
Chồng của Đại phu nhân, cũng chính là anh của Dịch Giản, có bốn vợ bé, đều sinh con gái, cho nên, nghe nói tiểu thiếu gia trúng độc, rối rít an ủi đại phu nhân, nhưng mà đi tới cửa, lại nghe thấy tiếng khóc của đại phu nhân, cũng run rẩy đứng ở cửa, không dám đi vào.
Tử Uyển nhìn dì hai dì ba cũng đã tới, dì tư cũng đang đi tới ở xa, còn có đại tiểu thư, nhị tiểu thư cũng đều tới, cô vội vàng đi vào bên trong phòng, nói bên tai đại phu nhân, thấp giọng nói: "Đại phu nhân, các dì cũng đã tới, còn có những tiểu thư nữa....... Người có muốn ra xem một chút hay không?"
Đại phu nhân trong lúc bất chợt liền ngừng tiếng khóc, bà đã đau lòng quá độ, mới có thể mất khống chế, nếu như đổi lại là trước kia, tất nhiên sẽ không có chuyện như vậy phát sinh.
Những người kia tới, xem ra đến chê cười, đương nhiên bà không muốn trở thành trò cười.
Nhất thời, bà liền ngồi dậy, lau nước mắt, nhờ Hà An Viện đỡ, đi ra ngoài.
Bà ngồi ở giữa, để cho Tử Uyển rót trà cho mình, nhàn nhạt nói một câu: "Để cho bọn họ đi vào, thuận tiện cho gọi tiện tì kia vào đi!"
Tử Uyển nhận mệnh đi ra ngoài, những người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116654/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.