Từ Ngang đi vào, vẻ mặt có hơi nặng nề, Dịch Gi ản cũng không nhịn được mà cau mày, lại nghe Từ Ngang thấp giọng nói: "Thiếu tướng, không xong... Tiểu thiếu gia trúng độc chết rồi!"
Khi Dịch Giản nghe thấy tin đó, ánh mắt vẫn rất mơ hồ, con ngươi đen nhánh như một hồ nước đen tĩnh lặng, vậy mà, lại mang theo nhiệt độ lạnh lẽo như đến từ vùng địa cực nơi biển sau.
"Thiếu tướng, giờ ngài có muốn tới chỗ đại phu nhân không..."
Dịch Giản không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào Từ Ngang, hơi nheo mắt, nhìn trong chốc lát, mới hỏi một câu như lơ đãng: "Cô ấy đâu?"
"Không tìm thấy, có lẽ đã bị đại phu nhân mang đi rồi."
Dịch Gi ản cau mày, vẻ mặt vẫn rất lạnh lùng.
Từ Ngang hiểu sự nghi ngờ trong lòng thiếu tướng, vì vậy mới nói mọi thứ mình biết cho anh.
"Sau khi tiểu thiếu gia chết, là cô ấy đi tìm địa phu nhân, nếu như cô ấy không đến, có lẽ đại phu nhân sẽ không biết tin tiểu thiếu gia đã chết nhanh như thế."
Nhất thời đôi mắt của Dịch Giản thoáng hiện lên một tầng bão táp.
Cô ấy đi tìm đại phu nhân sao?
Lúc Dịch Hân chết, cô ấy không sợ sao?Không sợ mình sẽ bị đại phu nhân giết sao?Còn tự dâng mình lên cửa nữa?
Xem ra... Anh đã đánh giá thấp cô rồi, thì ra cho dù có như thế, cô cũng không chịu đến cửa tìm anh...
"Thiếu tướng, tôi sẽ chuẩn bị xe tới chỗ đại phu nhân."
Dịch Gi ản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116650/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.