Chung Tình cắn răng, thầm cân nhắc, rốt cuộc con đường này, trong tương lai, có vẻ dễ đi hơn.
Cô cắn môi, ánh mắt loé lên một tia sáng, thật ra thì từ rất lâu, cô đã không hề muốn phải suy tính với nhiều tâm cơ như vậy.
Lúc ở nhà họ Chung cũng là như thế.
Nhưng cô sợ chết, cô không muốn chết, vì thế, chỉ có thể tìm hết mọi cách để được sống, như vậy, càng không thể không đấu với người khác!
Hồi lâu sau, Chung Tình mới đứng dậy, nhìn tiểu thiếu gia một lát, liền ra khỏi cửa.
............
Ban đêm, gió lạnh thổi qua, tất nhiên sẽ còn mang theo chút hơi lạnh thấu xương.
Chung Tình đi xuyên qua hành lang, cẩn thận suy nghĩ một chút, phát giác suy nghĩ của mình cũng không có thứ gì không đúng.
Chung Tình thấy có một nữ hầu bưng nước đi tới, cô vội vàng đi tới phía trước, lấy một đồng bạc ra khỏi áo, đưa cho nữ hầu kia: "Đi nhắn cho chị Tử Uyển giúp tôi, nói tôi muốn gặp đại phu nhân."
Người nữ hầu kia vừa nhìn thấy tiền liền gật đầu, nhận lấy tiền đi vào phòng.
Sau đó, Tử Uyển đi ra khỏi phòng, tất nhiên cô biết Chung Tình là người thiếu tướng để ý, vì thế khi nói chuyện cũng khách sáo hơn người khác rất nhiều: "Chung Tình à, vào đi."
Lúc này Chung Tình mới đi theo sau lưng Tử Uyển, đi vào phòng của đại phu nhân.
Phòng của đại phu nhân lại được trang trí theo mùi hương và màu sắc cổ xưa, không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116645/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.