Bờ môi hắn giật giật, giống như muốn nói cái gì, thế nhưng cuối cùng vẫn dùng ngón tay thon dài duyên dáng, che miệng lại, bởi vì tức giận, nên lần ho khan này càng lợi hại hơn.
Hắn ho đến nỗi cả khuôn mặt trắng nõn đều ửng đỏ.
Hắn thở hổn hển, phải mất một lúc sau mới yên tĩnh trở lại, chỉ lãnh đạm liếc mắt nhìn Chung Tình, đáy mắt hiện lên sự lạnh lùng sắc bén, sau đó khẽ mở môi mỏng, nhẹ nhàng nói một chữ: "Cút!"
Chung Tình nghe được Dịch Giản nói như vậy, xoay người nhanh chóng rời đi.
Dịch Giản nhìn chăm chú vào vị trí mà cô vừa đứng, suy tư.
Mãi đến khi Từ Ngang đi vào, hắn vẫn không hề có một chút phản ứng nào.
Từ Ngang hiếm khi thấy Thiếu Tướng đờ ra như vậy, vừa muốn mở miệng đánh thức, đã thấy Dịch Giản lãnh đạm quay đầu, liếc mắt nhìn hắn, sau đó không chút biến sắc đứng lên, mang theo vài phần lười nhác nhún vai một cái, hơi ho khan, đi về phía chiếc giường.
Sau đó uể oải nằm lên giường, nhắm mắt lại, nhìn giống như đang ngủ thiếp đi.
Mặt hắn trước sau đều không có cảm xúc, động tác cũng rất nhẹ nhàng chầm chậm, thế nhưngtrong đầu lại hiện lên chữ “không”mà cô không chút do dự từ chối!
Thật ra, hắn có nghĩ tới căn nguyên của chuyện lần này, thế nhưng, ngay lập tức hắn lạinuốt những câu nói kia trở vào.
Hắn là một người có lòng tự trọng rất cao, hắn chỉ thích chủ động trong mọi chuyện, xưa nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116603/chuong-34.html