Thư Di cảm thấy bối rối trước sự tra hỏi từ phía cảnh sát, nàng lo lắng cho Thư Kỳ sẽ gặp rắc rối, nên đã luôn che dấu.
Nhưng vẫn chưa có bằng chứng xác thực nên đành để Thư Di ra về, Thư Di không biết nên làm như thế nào nhưng trên xét nghiệm đã tìm thấy dấu vân tay của Thư Kỳ.
Nàng đành tìm đến sự giúp đỡ của Dương Phong, Thư Di chẳng thể nào đợi chờ ở nhà được, nàng đã đứng bên ngoài nơi Dương Phong làm việc dưới tiết trời lạnh thấu, Thư Di lo lắng đi đi lại lại, trong lòng bất an vô bờ.
Kỳ Sơn nhìn thấy dáng hình nhỏ bé đang đứng trước cổng, anh ấy có cảm giác vô cùng quen thuộc, đành bước ra bên ngoài xem xét
Thư Di nhìn thấy Kỳ Sơn liền vui mừng.
"Kỳ Sơn ngài đốc quân đã xong việc chưa?"
Kỳ Sơn vẫn luôn nghiên chỉnh trả lời Thư Di.
"Vẫn chưa còn một giờ nữa, mới hoàn thành cuộc họp."
Thư Di chỉ có thể đợi chờ tiếp.
"Được rồi tôi sẽ đứng đây chờ ngài ấy, anh cứ làm việc của mình đi đường quan tâm đến tôi."
Kỳ Sơn cảm thấy rất khó chịu khi để một người phụ nữ yếu đuối đứng ở bên ngoài trước thời tiết lạnh như thế này, anh ấy cởi chiếc áo khoác của mình ra đưa cho Thư Di.
"Cô khoác vào đi trời khá lạnh bản thân sẽ bị cảm đấy."
Thư Di đón lấy áo khoác từ tay Kỳ Sơn nàng tiếp tục đứng chờ đợi Dương Phong, Kỳ Sơn luôn bất an cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-doc-quan/3327008/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.