Thư Di bước xuống giường mặc lại quần áo lắc đầu quả quyết nói.
"Không muốn ngài đừng dùng những lời lẽ ngon ngọt để chiêu dụ tôi, tôi có lòng tự trọng của bản thân không thể dãi ở bên cạnh một người đàn ông quyền chức, ngài vào tôi xem như hết nợ tạm biệt ngài tôi đi đây."
Dương Phong cũng ngồi dậy tựa lưng vào thành giường, hắn chăm biếm nói.
"Em cũng có lòng tự trọng sao?"
Lời nói của Dương Phong khiến cho Thư Di cảm thấy bản thân như bị xúc phạm nàng nhăn mặt nói.
"Ngài nói như vậy là sao, tôi cũng là con người làm sao không có lòng tự trọng, từ giờ đừng tìm đến tôi nữa
Quần áo đã nhăn nhúm Thư Di cố gắng mặc tạm rồi lấy túi xách rời đi, Dương Phong nhìn theo bóng lưng nhỏ bé yêu kiều đó không khỏi thích thú, Kỳ Sơn được hắn gọi vào.
"Cậu biết được nơi ở của cô ấy rồi chứ?"
Kỳ Sơn gật đầu nói.
"Dạ! tôi đã điều tra hiện tại cô ấy đã thoát khỏi người mẹ đốn mạc của mình, đang theo học ở trường sân khấu kịch để trở thành một diễn viên tương lai, ban đêm còn phải đi làm thêm, cô gái đó quả là rất nghị lực."
"Cậu đến nơi ở của cô ấy đem tất cả hành lý đến đây cho tôi, tôi muốn nuôi một tiểu tình nhân bên cạnh, bản thân tôi cũng rất hứng thú với cô gái đó."
Kỳ Sơn hơi bất ngờ với quyết định của Dương Phong.
"Đô đốc còn hôn thê của ngài thì sao?"
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-doc-quan/2739216/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.