Sầm Hoan nhìn anh không nói lời nào đi khuất khỏi tầm mắt của mình, lồng ngực đau đớn như đã mất đi thứ gì đó, trống rỗng đến khó chịu, cuối cùng không kìm được tiếng khóc khi cánh cửa đóng lại.
Ngoài cửa, bóng dáng cao lớn hơi sững lại, sau cùng không chút lưu luyến sải bước rời đi.
Sầm Hoan vốn dĩ còn ôm một tia hy vọng, tưởng rằng anh sẽ quay đầu lại, nhưng không ngờ anh lại ra đi dứt khoát như vậy.
Cô nhớ cảnh anh siết chặt cổ tay cô như sắp bóp nát xương cổ tay cô, nhớ đến cảnh anh cắn ngược lại cô, rồi lại đánh mạnh vào mông cô, nhớ đến ánh mắt thờ ơ, dáng vẻ giận dữ của anh, nước mắt càng rơi dữ dội hơn.
Tại sao anh lại là cậu nhỏ của cô? Tại sao cô lại bị anh thu hút? Tại sao lại trở nên như thế này?
Ban đầu cô không chắc tình cảm mình dành cho anh là thích đến mức nào, nhưng khi cô nhìn thấy người phụ nữ đó hôn anh, cô đã thực sự ghen tuông đến mức phát điên, kích động muốn phá hủy mọi thứ.
Cô không biết tại sao thời gian ngắn ngủi bên nhau lại khiến cô lại nảy sinh tình cảm với anh mạnh mẽ như vậy. Trước đây, mỗi khi mẹ cô nhắc đến anh trước mặt cô, trong đầu cô sẽ tự động phác họa ra đường nét của cậu nhỏ - đẹp trai và quý phái, lịch lãm và tỏa nắng.
Bởi vì mẹ nói rằng khi còn nhỏ anh rất thích cười, bà ấy luôn nghĩ rằng khi trưởng thành anh cũng là một người đàn ông tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/364860/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.