“Em vẫn đang ở nhà họ Hoắc sao? Anh đến đón em.”
Giọng nói từ tính xen lẫn ý cười truyền từ bên kia điện thoại đến, bàn tay đang cầm điện thoại của Sầm Hoan run lên một cái. Nhớ đến dáng vẻ vui mừng như điên khi Lương Hựu Tây xem sự im lặng của cô thành sự ngầm thừa nhận, giống như có được báu vật trên đời này. Mà cô lại vì câu nói “Đừng đấu nữa” của cậu nhỏ mà mềm lòng, nếu anh ta biết bây giờ cô đang ở bên cậu nhỏ, không biết có cho rằng cô là một người tuỳ tiện, không chung tình hay không?
“Sầm Hoan?” Không đợi được phản ứng của cô, Lương Hựu Tây lại gọi một tiếng.
Sầm Hoan nơi áy náy mà khẽ thở một tiếng, không biết nên nói như thế nào.
“Em đang ở nhà, anh không cần đến đón em đâu, một lát em tự qua.” Cô không muốn anh ta và cậu nhỏ chạm mặt sẽ gây ra chiến tranh.
“Không được, thân là bạn trai của em, anh có nghĩa vụ phải để em hưởng thụ các loại phúc lợi khi làm bạn gái anh, như vậy em mới cảm thấy lựa chọn anh là chính xác. Em cứ đợi ở nhà, anh sẽ qua đây.”
Anh ta nói xong thì cúp máy luôn.
Sầm Hoan kinh ngạc, muốn lập tức gọi lại bảo anh ta đừng qua đây, nhưng có lẽ anh ta cũng sẽ không nghe lời cô nói.
“Cậu ta muốn qua đón em?”
Hoắc Đình Đông đoán được từ trong lời nói của cô.
Sầm Hoan gật đầu.
“Vậy em muốn cậu ta đưa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/1882141/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.