Người đi tới liếc nhìn cô, vẻ mặt khẽ sững sờ: “Bác sĩ Sầm?”
Lương Hựu Tây khẽ cau mày, ấn nít đóng thang máy rồi ấn số tầng.
Sầm Hoan thấy anh ta ấn tầng mười năm, nhất thời giật mình, không phải cùng tầng mới mình sao?
Vài ngày trước đó cô chưa từng gặp qua anh xuất hiện ở chung cư này, có lẽ không phải anh ta cũng ở đây chứ?
Vậy thì anh ta đến tìm bạn bè, hay là... theo dõi cô?
Suy nghĩ vừa dứt trong đầu, trên đầu cô chợt có một giọng nói cất lên: “Bác sĩ Sầm, không phải cô đang nghi ngờ tôi theo dõi cô chứ?”
Bị nói trúng tim đen, Sầm Hoa đỏ tai, xoay đầu sang một bên, không muốn để ý đến anh ta một chút nào nữa.
Lương Hựu Tây cũng không phiền muộn, ánh mắt lướt qua đôi tai đỏ bừng của cô, khẽ cười: “Thật sự là trùng hợp, không ngờ buổi trưa mới gặp mặt bác sĩ Sầm, sau đó lại tình cờ chạm mặt ở đây. Nhìn cô cầm nhiều đồ như vậy, không phải là cũng ở đây đó chứ?”
Cũng?
Sầm Hoan cau mày. Không lẽ anh ta thật sự sống ở đây?
Trong lúc đang suy nghĩ, cửa tháng máy bỗng mở ra, người đàn ông thấy cô không trả lời, liền ra ngoài trước.
Sầm Hoan đi theo phía sau, nhìn thấy anh ta đi đến đứng trước cửa nhà bên cạnh nhà cô, sau đó từ túi quần rút ta chìa khóa mở cửa.
Sầm Hoan nhất thời có cảm giác như sét đánh ngang tai, cô không ngờ người đàn ông này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/1882111/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.