“Súng?” Sầm Hoan kinh ngạc trừng mắt nhìn khẩu súng lục bỏ túi tinh xảo đang nằm trong lòng bàn tay của anh, mặc anh chơi đùa.
“Thật hay giả vậy?”
Hoắc Đình Đông không trả lời cô, bởi vì anh cảm thấy câu hỏi của cô rất ngây thơ.
Anh cũng không phải là một đứa trẻ ba tuổi, mang súng đồ chơi bên người để làm cái gì?
Đút cho cô hết chiếc bánh ngọt rồi dọn dẹp sạch sẽ, anh đưa tay về phía Sầm Hoan, ý bảo cô trả lại súng cho anh, nhưng Sầm Hoan lại giấu nó ra sau lưng, hơi giương cằm lên gian xảo nhìn anh: “Nếu cậu đồng ý ở bên cháu, cháu sẽ lập tức trả nó lại cho cậu.”
Ánh mắt Hoắc Đình Đông lạnh lùng nhìn cô, anh còn chưa mở miệng thì điện thoại di động trong túi rung lên.
Là Liễu Như Lam gọi đến. Anh đến cửa nhận điện thoại, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Có chuyện gì?”
“Đình Đông, con quên tối nay là sinh nhật của Đóa Di rồi sao? Con bé đã đến ở nhà của chúng ta hơn một tuần rồi, con mà cứ tránh gặp nó thì có phải là không tốt lắm không? Nói thế nào thì hai nhà cũng đã thân thiết với nhau rất lâu, đứa bé Đóa Di này lại được bố con thích, ông ấy cũng hy vọng Đóa Di có thể trở thành con dâu nhà họ Hoắc chúng ta.”
Hoắc Đình Đông xoa trán, anh nhớ đến cô gái thông minh lanh lợi ngày đó anh nhìn thấy ở phòng ăn, vốn dĩ anh muốn từ chối, nhưng rồi bỗng nhiên lại nhớ đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/1882097/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.