Tô Tình tìm công ty chuyển nhà đóng gói hành lý, nhưng khi cô tỉnh dậy,Lý Quân đã thu dọn toàn bộ căn phòng.
Không biết anh kiếm ở đâu ra một lô thùng giấy, đem tất cả đồ vật đóng gói,chỉnh chỉnh tề tề đặt ở cửa.
Trên bàn còn có bữa sáng mà anh làm.
Trứng cùng sữa bò, sữa bò vẫn còn nóng.
“Anh dậy khi nào vậy?” Cô mới vừa tỉnh ngủ,giọng điệu còn hơi ngái ngủ.
Lý Quân lấy cho cô một ly nước ấm, “Năm giờ.”
Tô Tình nhìn thời gian, hiện tại buổi sáng 7 giờ rưỡi.
Hai người tối hôm qua đến trên giường lại làm một lần,cô không nhớ rõ mình ngủ khi nào, chỉ biết tỉnh lại vẫn còn buồn ngủ, thân thể cũng đau nhức cực điểm.
May mắn trước kia cô có nền tảng khiêu vũ, bằng không buổi sáng căn không đứng dậy nổi.
“Dậy sớm như vậy anh không buồn ngủ sao?” Cô vẫn có chút buồn ngủ, dựa vào trên vai anh, giống một con mèo đang làm nũng, mang theo vài phần dính người ngoan ngoãn.
Lý Quân một tay ôm lấy cô,giọng nói dừng trên đỉnh đầu cô, khuynh hướng cảm xúc trầm thấp, dễ nghe cực kỳ, “Đuw địa chỉ cho anh,em trước ngủ thêm một lúc,anh đi thu thập,khi nào xong lại đến tìm em.”
Tô Tình đầu dựa vào ngực anh phát ra tiếng cười.
“Cười cái gì?” Anh không thẩy rõ biểu tình trên mặt cô,bàn tay thô ráp vuốt ve cằm cô.
Tô Tình híp mắt ngẩng đầu, khóe môi mang theo ý cười, “Không biết.”
Lý Quân bị lời này của cô làm bật cười, môi mỏng gợi lên một cái nhợt nhạt.
Tô Tình vươn ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho/216863/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.