Editor:Seo?
Tô Tình không trả lời, nhìn anh hỏi: “Cả buổi tối trời mưa đến đây chỉ vì đưa cái này?”
Cô trông có vẻ khác lúc bình thường, rút đi tư thái phong tình vạn chủng,nhìn có vài phần cô độc ôn hoà,mong manh,yếu đuối.
Hơn nữa cả căn nhà to như vậy mà không bật đèn, chỉ có cô một mình dựa vào bóng tối, đứng dưới ánh sáng.
Rõ ràng là một người quyến rũ, nhưng Lý Quân từ trên người cô lại thấy được sự bất lực cùng đáng thương.
Giống như một con vật nhỏ bé ở cửa nhìn xung quanh, chờ đợi chủ nhân trở về.
Lý Quân lại đưa tới trước mặt cô: “Cầm.”
Tô Tình rũ mắt xem cái vòng trong tay anh, một lúc sau mới duỗi tay tiếp nhận.
Lúc Lý Quân xoay người, đồng thời,cô mở miệng:“Tại sao không gửi nó cho tôi?”
Lý Quân đưa lưng về phía cô, dừng chân lại:“Quá đắt, tự mình đưa tương đối an toàn.”
“Phải không?” Cô trần trụi đi tới, vài bước liền đi đến trước mặt anh, bàn chân trắng nõn,móng chân màu tím đối lập với sàn nhà màu trắng tạo thành một bữa tiệc thị giác mạnh mẽ.
Cô nhìn về phía Lý Quân, khóe môi nở nụ cười, “Anh nói dối.”
Lý Quân trầm mặt liếc cô một cái, định nhấc chân đi ra ngoài, Tô Tình đã giữ chặt cánh tay anh.(truyện đăng tải duy nhất trên wp @MinSeoyi)
Tay cô rất lạnh.
Hoàn toàn trái ngược với nhiệt độ nóng như thiêu đốt trên cánh tay anh.
“Anh không nên đến đây.” Tô Tình rũ mắt nhìn đường vân rắn chắc trên cánh tay của anh, ở đó nổi lên vài đường gân xanh, làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho/216846/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.