Editor :Seo?
Lúc Tô Tình về nhà, liền gọi cho Trương Mạt Lỵ, đem những chiếc sườn xám trong ngăn tủ xử lý.
Trương Mạt Lỵ không hỏi nhiều, biết cô làm như vậy khẳng định là thiếu tiền, sau khi giúp cô đem sườn xám xử lý,đưa cho cô hơn hai mươi vạn.
Hai người ở quán cà phê gặp mặt, cũng đã nửa tháng không gặp, Trương Mạt Lỵ đem Tô Tình nhìn từ đầu tới đuôi,nhìn mười mấy lần.
“Em khiến chị không nhận ra luôn đó?” Trương Mạt Lỵ giật mình không thôi, “Em này không phải là đang yêu đi?”
Tô Tình cười khẽ, “Rõ như vậy sao?”
“Đúng,rõ ràng quá rồi?” Trương Mạt Lỵ chỉ vào dấu hôn trên cổ coi, “Phấn đều che không được,
người đàn ông này quá mãnh đi.”
Tô Tình nở nụ cười,đôi mắt xinh đẹp phát ra ánh sáng.
“Thật sự đang yêu sao?” Trương Mạt Lỵ nghi ngờ không thôi, “Lôi ra cho chị xem? Em không phải là bị ai lừa đi? Sườn xám đều bán giá thấp,vì anh ta sao?Chẳng lẽ lừa em? ”
“Không phải.” Tô Tình cười lắc đầu, “Em quen biết một người bạn, trong nhà bà nội đang bị bệnh, tiền này đưa cho bà của cô ấy chữa bệnh.”
“Đó là của hồi môn của em,em chỉ vì một người bạn mà dứt khoát như thế sao?” Trương Mạt Lỵ có chút không tán đồng, “Đầu năm nay, trong tay không chút tiền cũng không dám ra cửa đi dạo phố.”
Tô Tình chỉ là cười nhẹ, không muốn nhiều lời.
Truyện cập nhật duy nhất trên wp @MinSeoyi
Hai người uống cà phê, Trương Mạt Lỵ một hai phải đi theo cô trở về, đi xem bạn trai cô trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho/1154917/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.