Edit: Phong Vũ
Lúc Lâm Hiểu Tình tỉnh lại phát hiện không thấy Giản Tiểu Bạch đây,cô thất kinh chạy ra vừa lúc gặp phải Doãn Đằng Nhân. Lâm Hiểu Tình sợtới mức bắt lấy tay anh ta khẽ gọi: “Doãn Đằng Nhân, Tiểu Bạch khôngthấy đâu hết. Cậu ấy thật sự muốn chết, giờ phải làm sao?”
“Đừng có gấp, chúng ta đi tìm!” Doãn Đằng Nhân kéo cô chạy vội xuống lầu.
Hai người ở trên đường cái tìm thật lâu không tìm được. Doãn ĐằngNhân đành phải đưa Lâm Hiểu Tình trở về Mạc thị Duy Bạch. Lúc Mạc Tử Bắc biết tin thì đau khổ lập tức hiện lên hai gò má. “Cô ấy mất tích rồi?”
“Anh rốt cuộc đang làm cái gì vậy?” Lâm Hiểu Tình rống to. “Nếu Tiểu Bạch mà chết thì anh sẽ an tâm sống sót sao?”
Mạc Tử Bắc thống khổ đưa hai tay vò đầu: “Tôi, Tiểu Bạch, tôi thực có lỗi với cô ấy. Tôi đi tìm cô ấy, tôi nhất định phải tìm được cô ấy.”
Anh đã không khống chế được cảm xúc, đưa chân muốn ra ngoài.
“Mạc, không được đi. Bác trai, bác gái, cả Thiên Thiên vẫn còn ở đây. Thật sự rất nguy hiểm.” Doãn Đằng Nhân tỉnh táo hơn, anh ta không muốnđể lộ ra sơ xuất gì, hiện tại xem ra ai cũng không an toàn. “Mình đưabọn họ đến một chỗ an toàn sau đó chúng ta lại đi tìm.”
“Ừ!” Mạc Tử Bắc đã hoảng loạn, Tiểu Bạch đã chiếm hết mọi tâm tư của anh.
Không kịp giải thích gì liền dẫn Thiên Thiên cùng ba mẹ đi, Mạc TửBắc được Doãn Đằng Nhân dìu, đoàn người hướng về phía thang máy. Tinanhìn thấy cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220402/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.