Hùng Lập Tân dặn dò xong xuôi lúc này mới rời khỏi phòng bệnh của Giản Tiểu Bạch. Có lẽ là vì Mạc Tử Bắc cùng con trai đều ở bên cạnh nên cả người Giản Tiểu Bạch lập tức nới lỏng hẳn, sức khỏe vừa mới tiêu hao khiến cô rất cần nghỉ ngơi, cô bất tri bất giác nhắm mắt lại chìm vào giấc mộng đẹp ngọt ngào. 
Mạc Tử Bắc giúp cô đắp cái chăn mỏng lên rồi ôm con lại nhỏ giọng nói với con trai: “Mẹ ngủ rồi. Bảo bối có muốn ngủ một giấc không?” 
Thiên Thiên lắc đầu, ghé vào bên tai Mạc Tử Bắc nhỏ giọng hỏi: “Chú thật sự là ba con sao?” 
Mạc Tử Bắc sửng sốt: “Thiên Thiên có muốn ba là ba con không?” 
Anh lấy câu hỏi thay cho câu trả lời. Con trai anh tuổi còn nhỏ như vậy đã biết suy nghĩ, điều này khiến người làm cha như Mạc Tử Bắc cảm thấy rất tự hào. 
“Dạ!” Thiên Thiên gật gật đầu, khuôn mặt nhỏ bé cong lên một nụ cười thật lớn. Lại ghé vào bên tai anh nói: “Con thích ba!” 
Cậu nhóc gọi mình là ba, Mạc Tử Bắc cảm động đến rơi nước mắt: “Con trai bảo bối, ba yêu con!” 
Trên gương mặt bé bỏng của Giản Hạo Thiên ngập tràn hạnh phúc. Vừa rồi cậu nhóc vẫn thấy rất khó hiểu. Lần đầu tiên mẹ nhăn nhó như vậy, chú nói chú là ba mình, mẹ lại nói không phải nhưng là dáng vẻ hai người lại giống y nhau hại cậu nhóc tâm tính thiện lương rối rắm không thôi. Có điều mặc kệ có phải hay không cậu nhóc vẫn nhận chú này làm ba. 
“Mạc!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220366/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.