Trong phòng bệnh chỉ còn lại Mạc Tử Bắc cùng giản Tiểu Bạch. Vẻ mặt anh dịu dàng ngồi ở bên giường nhìn cô nàng bé nhỏ trước mắt đang trề môi tức giận, lòng anh lại thấy cảm động. Cô mang thai đứa con của anh! Cuộc đời hóa ra có thể hạnh phúc mỹ mãn đẹp như thế? Vì sao phải lãng phí mất đoạn thời gian năm năm kia chứ? 
“Tiểu Bạch!” Anh thử nói chuyện với cô. 
Giản Tiểu Bạch nằm ở trên giường bệnh, nhìn cánh tay trái bị thương, trên mu bàn tay còn cắm dây truyền dịch, nhớ đến vẫn có chút hoảng hốt khó mà bình tĩnh. Nhịn không được cô lại bắt đầu khóc thút thít. “Mạc Tử Bắc vì sao tôi mà gặp anh là lại xúi quấy như vậy, lần nào cũng là tôi xúi quẩy hết vậy?” 
Cô chu miệng bắt đầu khóc, Mạc Tử Bắc nhất thời có chút bối rối. “Ngoan, anh không phải cố ý. Anh cũng không biết hắn sẽ xuất hiện. Bây giờ hắn chết rồi sẽ không có chuyện gì nữa!” 
Mạc Tử Bắc ngồi ở mép giường giữ chặt tay phải của cô, đặt ở lên môi mình dịu dàng ấn xuống một nụ hôn. “Anh sẽ bảo vệ em. Sau này đừng rời khỏi tầm mắt của anh nữa!” 
Giản Tiểu Bạch được anh an ủi như vậy thì lại càng khóc hăng hơn. “Hu hu, Mạc Tử Bắc, tôi không muốn gặp anh!” 
Nếu sinh mệnh có thể thì cho tới bây giờ cô đúng là thật sự không muốn gặp phải gã này, cô chỉ muốn có cuộc sống của một người bình thường, cho dù cả đời cơm rau dưa cô cũng vui vẻ. Cuộc sống mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220358/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.