“Anh?” Giản Tiểu Bạch không ngờ anh lại nói móc cô như vậy, nhất thời tức không biết xả vào đâu: “Anh dựa vào cái gì mà nói tôi như vậy?”
“Sao? Tôi nói cô như vậy là sai sao?” Mạc Tử Bắc đi tới trợn mắt tức giận cười lạnh nói: “Hừ! Cô dám nói cô không ham kẻ có tiền không? Tại sao bị tôi ăn sạch lại hối hận? Tôi nói cho cô biết, tôi cũng rất hối hận”.
“Anh!” Hốc mắt Giản Tiểu Bạch liền vương một lớp sương: “Mạc Tử Bắc, anh quá đáng rồi đó!”
“Ha ha!” Mạc Tử Bắc phụt ra tiếng cười nhạo khinh thường cô.
Như nhận thức được điều gì, Giản Tiểu Bạch đột nhiên cảm thấy rất đau xót, tại sao cô lại có thể cẩu thả dâng mình cho anh như thế chứ?
Mạc Tử Bắc kéo ngăn kéo đầu giường, lấy ra một tờ chi phiếu đã ký tên rồi đưa cho Giản Tiểu Bạch: “Năm trăm vạn chắc là đủ mua của cô rồi chứ?”
“Anh?” Giản Tiểu Bạch chỉ cảm thấy mũi rất cay, ánh mắt rất xót, anh biến cô thành cái gì vậy? Gái sao? Bán cái gì chứ?
“Anh thật là quá đáng!” Giản Tiểu Bạch không thèm xem liền ném tờ chi phiếu đó vào mặt anh rồi hung hăng đánh anh một bạt tai.
Mạc Tử Bắc kinh ngạc, cô cũng dám đánh anh. Siết chặt nắm đấm, anh suýt chút nữa quên là không được đánh phụ nữ.
“Mạc Tử Bắc, tôi đã nhìn lầm anh! Sau này coi như tôi không biết anh, anh đi con đường sáng sủa của anh, tôi đi cầu độc mộc của tôi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Tôi, Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220289/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.