“Hôn thì hôn thôi đừng có hỏi là tại sao?” Mạc Tử Bắc vô lại dán lại gần cô nhìn chằm chằm đôi mắt to sáng sau đôi kính to đùng.
Anh ta tới gần Giản Tiểu Bạch lại cẳng thẳng, mí mắt lập tức hạ xuống để che dấu sự bối rối của mình. Cô không thể không thừa nhận nụ hôn trí mạng của anh ta làm cô suýt nữa quên ghét anh ta.
“Tôi muốn về nhà!” Đôi mắt vẫn cụp xuống. Hiện tại cô phải lập tức tránh xa người đàn ông nguy hiểm này, tiếp tục như vậy chỉ sợ là bị ăn ngay cả xương cốt cũng không còn.
“Tha lỗi cho tôi chưa?” Hai tròng mắt anh mỉm cười hoàn toàn không còn vẻ âm trầm như ngày hôm qua. Nghe giọng hỏi nhẹ nhàng khiến cô nhịn không được ngước mắt lên chăm chú nhìn anh ta. Anh chớp mắt chờ cô trả lời.
Giản Tiểu Bạch tự nhận mình không phải người lòng dạ hẹp hòi, cũng không muốn lại dây dưa quá nhiều, nhẹ nhàng gật đầu. “Tôi có thể không so đo nhưng chúng ta tốt nhất đừng gặp lại nữa?”
Nói xong chính cô cũng trở nên không xác định mà đứng lên. Cô muốn cùng anh ta gặp mặt lại sợ sau khi cùng anh ta gặp mặt lại khó chịu mà nảy sinh xung đột. Cái người này một hồi ôn nhu như nước một hồi lại âm ngoan vô cùng, cô sợ không cẩn thận lại chọc tới anh ta, đến lúc đó anh ta thật sự đem cái cằm xinh xắn của cô bóp nát mất.
Ngẫm lại xem một cô gái không có cằm kinh khủng biết bao nhiêu? Nghĩ vậy Giản Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220262/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.