Sợ hãi, nước mắt ngân ngấn trên vành mắt Giản Tiểu Bạch lập tức rơi xuống.
Ý thức được cô không còn giãy giụa
Mạc Tử Bắc dừng động tác của mình lại.
“Cầu xin tôi đi!” Mạc Tử Bắc ngẩng đầu ra lệnh.
Giản Tiểu Bạch khóc như mưa không thấy rõ bộ dáng của anh, cô cũng không muốn nhìn dáng vẻ của anh, người đàn ông này sẽ khiến cô cả đời gặp ác mộng.
Mạc Tử Bắc giật kính mắt của cô ra, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lại hiện ra trước mắt anh, dáng vẻ nhỏ bé, điềm đạm đáng yêu như hoa lê trong mưa làm cho tim anh thắt lại. Giản Tiểu Bạch nhanh tay lẹ mắt đoạt lấy kính mắt rồi lại đeo lên.
Anh không phải người vô tình nhưng đối với phụ nữ đã tự động dâng đến miệng anh sẽ không mềm lòng cũng sẽ không nương tay. Bàn tay mềm mại của Giản Tiểu Bạch trong giây lát nắm chặt lại vì đau, Giản Tiểu Bạch lại hít một ngụm khí lạnh, nước mắt lại nhanh chóng trào lên nhưng cô vẫn không cầu xin tha thứ.
Nâng cằm của cô lên nhìn thấy làn da trắng như sứ trước kia vừa rồi bởi vì bị anh dùng sức siết quá mạnh mà đỏ bừng, anh cố ý lờ đi chút dao động khe khẽ trong lòng. “Cầu xin tôi đi!”
Anh cũng không định buông tha cô.
Giản Tiểu Bạch chỉ chuyển từ thút thít khóc thầm thành khóc nất! Trái tim Mạc Tử Bắc không hiểu sao bỗng xoắn lại! Gặp quỷ rồi!
“Không cầu xin phải không?” Anh lại lạnh giọng hỏi.
Trả lời anh như trước vẫn là không nói gì!
“Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220250/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.