Cái gì?
Giản Tiểu Bạch ngoan ngoãn ăn cơm, mơ hồ hỏi một câu: “Hùng đại ca không trở lại sao?”
“Anh ấy bận công chuyện, chúng ta đi bơi đi!”
Giản Tiểu Bạch kinh hãi thiếu chút nữa sặc cả cơm.
“Mình không biết bơi. Làm sao bây giờ?”
“Không biết bơi thì không bơi, đứng bên cạnh nhìn mình bơi được rồi.”
“Ha ha tốt lắm! Mình đi theo là được chứ gì.” Ai bảo cô ấy bây giờ là khách quý, vừa mới cho viện trưởng năm trăm vạn, rốt cuộc cũng giải quyết được việc khẩn cấp. Nhưng mà, đó cũng không phải biện pháp tốt.
Hai người đi vào hồ bơi sang trọng nhất, nơi này là sản nghiệp gia đình Lâm Hiểu Tình nên hẳn là Lâm Hiểu Tình phải biết rất rõ.
Đến đây đều là người có tiền, không thiếu soái ca cùng mỹ nữ, dĩ nhiên cũng có ông soái ca cùng bà mỹ nữ. Ba Lâm Hiểu Tình cũng thường xuyên đưa mẹ cô đến đây bơi.
Vừa mới bước vào cửa, quản lí phụ trách đã chạy đến chào hỏi: “Đại tiểu thư, vẫn như cũ chứ ạ?”
“Ừ.”
Tôn quản lý lập tức hấp tấp chạy đi chuẩn bị.
Giản Tiểu Bạch mở to mắt nhìn nơi tráng lệ này: “Đây là của nhà cậu?”
“Đừng nhìn nữa, mau vào đi, Tôn quản lý sẽ giúp chúng ta chuẩn bị áo tắm.” Lâm Hiểu Tình lôi Giản Tiểu Bạch đi vào bên trong.
Không biết gì, Giản Tiểu Bạch đành phải lạch bạch theo sát, nơi này thật lớn! Lần đầu tiên tới có chút lo sợ bất an. Giản Tiểu Bạch bị Lâm Hiểu Tình lôi đi, dọc đường đều ngây ngốc nhìn, dáng vẻ giống ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-tong-tai-xau-xa/1220242/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.