Mộ Tử Khanh đang ngồi trước màn hình máy tính, nghe được câu nói của Mặc Đình Kiên thì liền cau mày. Cái tên này dở dở ương ương, hôm nay lại muốn giở trò gì nữa đây.
"Cậu quên uống thuốc à!"
Anh lạnh lùng trả lời, đôi mắt vẫn nhìn vào máy tính. Người bên kia nghe được tiếng của anh, trong lòng liền nổi giận.
"Uống cái con khỉ nhà cậu!"
"Tôi không có rảnh rỗi như cậu. Nếu không có chuyện gì thì cúp đây."
"Được! Cúp đi. Cô bé đó hôm nay cứ giao cho tôi vậy!"
Cô bé...
Mặc Đình Kiên muốn nói đến ai? Chẳng lẽ là cô nhóc đó?
"Cậu nói gì?"
"À! Cũng không có gì. Hôm nay cô bé đó tới tìm Dung Tịch. Tôi tưởng cậu để ý... À mà thôi! Cậu bận như vậy thì tôi không làm phiền nữa."
Không đợi Mộ Tử Khanh trả lời, Mặc Đình Kiên đã cúp máy. Anh ta đang nghĩ, liệu Mộ Tử Khanh có vì cô bé đó mà đến đây không?
Mộc Uyển đứng đợi hơn nửa tiếng nhưng Dung Tịch lại vẫn chưa họp xong. Hình như cô ấy đang gặp phải chút vấn đề gì đó. Lúc nhìn thấy cô đang đợi ở cửa, Dung Tịch xin phép ra ngoài rồi đi thẳng về phía cô.
"Uyển Uyển, xin lỗi! Chắc cậu phải đợi thêm một lúc nữa."
"Không sao! Cậu cứ làm việc của mình đi, mình đợi được."
"Để mình cho trợ lý Lâm đưa cậu vào phòng khách nghỉ một lát."
"Ừm! Cảm ơn cậu."
Dung Tịch gọi trợ lý của mình đưa cô đến phòng dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102132/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.