Mặc tạm chiếc áo khoác, Mộ Tử Khanh nắm tay cô kéo đi. Hai người rời khỏi công ty giải trí Thiên Âu bằng lối thoát hiểm và ra ngoài bằng cửa sau. Ở đó, Lăng Vũ đã lái xe đợi sẵn.
Đứng ở phía xa, vừa trông thấy ông chủ của mình bước ra, Lăng Vũ ngạc nhiên đến muốn bật ngửa. Mộ Tử Khanh là người rất chú trọng vẻ bên ngoài, tại sao bây giờ lại trở thành bộ dạng nhếch nhác này? Còn có... Bóng dáng nhỏ nhắn đang đi phía sau anh lại là ai vậy?
Khi hai người đến gần, Lăng Vũ suýt chút nữa là đã hét lên. Người đi phía sau Mộ Tử Khanh lại là cô gái đêm đó. Nhưng chuyện này không có gì lạ, chuyện lạ chính là cô ấy đang mặc áo sơ mi của anh, còn anh lại đang ớ ớ... Chuyện gì vậy nè...
"Nhìn đủ chưa?"
"Mộ tổng à! Anh... Cô ấy..."
"Thế nào? Có vấn đề gì sao?"
"Kh... Không có."
"Đồ của tôi đâu?"
"Trong xe ạ!"
Quăng cho cậu trợ lý của mình một ánh nhìn hời hợt, Mộ Tử Khanh kéo tay Mộc Uyển đẩy cô vào trong xe. Cô ngoan và ngồi sát qua cửa xe bên kia, nhường lại chỗ cho anh. Mộ Tử Khanh ngồi vào, Lăng Vũ đóng cửa rồi đi qua ngồi vào ghế lái.
"Mộ tổng, giờ trở về công ty sao?"
Lúc nãy ông chủ của anh vội vội vàng vàng chạy tới đây, anh còn nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì lớn lắm. Nào ngờ đâu là đến tìm mĩ nhân... Nói không để tâm, ai mà tin cho nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102127/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.