Ngày hôm sau...
Ánh chiều tà ngả nắng hoàng hôn. Trước con hẻm nhỏ, chiếc xe sang trọng dừng lại ở đó, đôi mắt lạnh lùng của Mộ Tử Khanh nhìn vào con hẻm nhỏ mà có chút muộn phiền.
Một tuần trôi qua, anh không gặp cô gái ấy. Gọi điện cũng không được. Dòng tin nhắn ngày hôm đó, cuối cùng là chuyện gì vậy?
Đưa tay lên xoa xoa mi tâm, anh thật sự là khó chịu muốn chết. Giờ cũng đã đến đây rồi, thôi thì cứ vào trong xem cô thế nào đã.
Trên con hẻm nhỏ, bóng người cao lớn của anh in bóng dài trên mặt đất. Căn nhà nhỏ đơn sơ ấy dần hiện rõ trong tầm mắt anh. Trước sân nhà, bóng dáng nhỏ nhắn của cô đang loay hoay gom quần áo mang vào trong. Anh đứng đó, nhìn theo bóng lưng của cô trong lòng lại dậy sóng.
"Tử Khanh..."
"Bác trai!"
"Đã tới rồi sao không vào đi?"
"Không cần đâu ạ, con chỉ muốn nhìn cô ấy một chút."
Mộc Thanh thở dài, ông là người từng trải, sao lại có thể không nhìn ra được chữ. Hai đứa trẻ này chắc chắn là đang cải nhau rồi. Yêu đương ấy mà... ít nhiều gì cũng sẽ có cải vả. Cải nhau là để hiểu nhau chứ không phải là để xa nhau. Hơn nữa, ông biết, người thanh niên này đối với con gái ông là thật lòng đối đãi.
"Vào đi..."
Ông đi lên vỗ tay lên vai anh. Mộ Tử Khanh thở dài, lặng lẽ đi theo phía sau lưng ông. Cái cảm giác chết tiệt này là sao chứ? Thật là...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102111/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.