Bầu không khí ái muội lắng xuống, Mộ Tử Khanh hạ mí mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng đang ngủ say. Nét ngây thơ đó thật khiến cho người ta không nỡ làm nó mất đi. Nhẹ nhàng đặt cô lên gối, anh chỉnh lại quần áo của mình rồi mặc lại váy cho cô. Hôn nhẹ lên trán cô một cái, anh mới bước ra khỏi phòng.
Mộc Uyển ngủ một lúc thì giật mình tỉnh dậy. Nhìn sang bên cạnh, anh đã không còn ở đó nữa. Cô nhắm mắt, rồi lại mở mắt nhìn lên trần nhà. Đây là phòng ngủ của Mộ Tử Khanh... Cô đang ngủ trên giường của anh ấy. Cảm giác này... Sao lại tuyệt vời quá vậy.
Vươn vai một cái, cô liền ngồi dậy. Nhìn lại bản thân mình váy áo chỉnh tề, cô biết mình đã chọn đúng người để yêu. Đôi mắt quan sát một vòng quanh khắp căn phòng, cô cảm thấy có chút tò mò. Không biết... cô có thể tìm hiểu một chút về đời sống riêng tư của anh không nhỉ?
Đi chân trần trên sàn nhà lạnh lẽo, Mộc Uyển cẩn thận quan sát mọi thứ trong phòng anh. Cách bày trí trong phòng cũng không có gì đặc biệt, đều toàn là mấy thứ đồ trang trí có giá trị rất lớn. Cô cũng chẳng có chút hứng thú nào.
Dừng lại trước một chiếc bàn nhỏ đặt cạnh cửa sổ, Mộc Uyển ngạc nhiên khi thấy một khung ảnh được úp xuống. Bên cạnh đó còn có một quyển nhật ký viết tay.
"Anh mà cũng biết viết nhật ký sao? Ừm... Mình có nên xem thử không nhỉ?"
Cô chần chừ, nửa muốn nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102103/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.