Quán bar xập xình trong tiếng nhạc DJ nhưng trong căn phòng VIP ấy, không gian lại vô cùng tĩnh lặng...
Mặc Đình Kiên và Tô Dĩ Thần ngồi đó, đôi mắt bất lực nhìn Mộ Tử Khanh cứ nốc rượu không ngừng. Lần đầu tiên bọn họ thấy anh say, chính là ngày Hứa Khả Vy bị tai nạn mất. Kể từ ngày đó, Mộ Tử Khanh chưa từng buông thả bản thân mình thêm lần nào nữa.
Năm năm trôi qua, tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ phải nhìn anh say như thế nữa, nhưng không ngờ...
"Tử Khanh, đừng uống nữa."
Mặc Đình Kiên thật không nhẫn tâm nhìn anh tự dày vò bản thân mình như vậy. Giành lấy ly rượu trên tay anh, Mặc Đình Kiên không nghĩ đến anh lại cứ thế mà cầm cả chai lên uống.
"Cậu đủ rồi đó."
Lần này, Tô Dĩ Thần cũng không nhịn được mà trực tiếp giành lấy chai rượu từ tay anh. Mộ Tử Khanh im lặng, đôi mắt mơ màng nhìn hai người bạn thân của mình.
"Trả cho tôi!"
"Cậu nhìn lại xem, bản thân mình đã thành ra cái bộ dạng gì rồi?"
"Mặc kệ tôi."
"Mộ Tử Khanh, cậu ngồi ở đây uống rượu thì giải quyết được vấn đề sao?"
Không!
Không giải quyết được chuyện gì cả. Nhưng ít ra, có thể làm anh tạm thời mà quên đi. Cô gái đó, thật nhẫn tâm mà. Nói không gặp lại thì liền giống như là bốc hơi khỏi thế giới này vậy, chẳng để anh gặp lại cô dù chỉ một lần.
Anh nhớ cô, thật sự rất nhớ cô.
"Trả cho tôi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3102101/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.